22 Ngài nhấc bổng con lên và tung con theo luồng gió;Ngài làm cho tài sản của con tan biến như bị bão tố thổi đi.
23 Vì con biết Ngài sẽ đem con vào cõi chết;Ði đến nơi đã định cho mọi kẻ sống trên đời.
24 Tuy nhiên, há chẳng phải trong lúc bị nguy khốn người ta mới đưa tay ra xin cứu giúp?Hoặc trong lúc gặp hiểm nguy họ mới cất tiếng van nài?
25 Há chẳng phải con đã khóc cho người lầm than vất vả?Hoặc linh hồn con buồn bã cho người gặp phải cảnh khó nghèo?
26 Khi con đợi phước hạnh, tai họa từ đâu lại đến;Khi con chờ ánh sáng, bóng tối cứ lù lù hiện ra.
27 Ruột gan con rối bời, và con không thể nào an nghỉ;Những ngày khốn khó đã ập đến trên con.
28 Con đi tới đi lui trong đêm tối, không chút ánh sáng mặt trời;Con đứng giữa đại hội và kêu cầu sự giúp đỡ.