25 Há chẳng phải con đã khóc cho người lầm than vất vả?Hoặc linh hồn con buồn bã cho người gặp phải cảnh khó nghèo?
26 Khi con đợi phước hạnh, tai họa từ đâu lại đến;Khi con chờ ánh sáng, bóng tối cứ lù lù hiện ra.
27 Ruột gan con rối bời, và con không thể nào an nghỉ;Những ngày khốn khó đã ập đến trên con.
28 Con đi tới đi lui trong đêm tối, không chút ánh sáng mặt trời;Con đứng giữa đại hội và kêu cầu sự giúp đỡ.
29 Con trở thành anh em của chó rừng,Thành bạn bè của đà điểu.
30 Da của con đổi ra màu đen và trốc ra từng mảnh;Xương cốt con cứ nóng sốt liên hồi.
31 Tiếng hạc cầm của con đã thành khúc nhạc buồn ảo não;Tiếng sáo của con đã trỗi lên âm điệu bi thương.