17 Nếu tôi chỉ ăn bánh một mình cách ích kỷ,Mà không chia sẻ với kẻ mồ côi đói khát cùng ăn;
18 Khi còn trẻ tôi đã nuôi trẻ mồ côi như cha nuôi con cái;Từ lúc chào đời tôi đã biết quan tâm đến các góa phụ cô đơn.
19 Khi tôi thấy kẻ khốn cùng không áo quần để mặc;Hoặc người nghèo không chăn mền để đắp giữa đêm dài;
20 Há chẳng phải lòng họ đã cảm ơn tôi không ngớt,Vì nhờ lông chiên của tôi họ đã được ấm áp hay sao?
21 Nếu tôi đã đưa tay lên hà hiếp kẻ mồ côi,Vì tôi biết có người sẽ binh vực tôi ở cổng thành,
22 Nguyện cánh tay tôi rớt ra khỏi vai tôi,Nguyện tay tôi bị gãy rời khỏi khớp.
23 Vì tai họa từ Ðức Chúa Trời giáng xuống đã làm tôi kinh hãi;Tôi không sao dám đối diện với vẻ uy nghi của Ngài.