21 Thịt nó đã tiêu hao, không còn thấy trên thân thể nữa;Xương nó vốn chìm sâu trong thịt, giờ lộ hẳn ra.
22 Linh hồn nó bị kéo dần đến huyệt mả;Sinh mạng nó bị lôi đến những kẻ hành hình.
23 Nếu bấy giờ bên cạnh nó có một sứ giả,Một người trung gian được chọn ở giữa ngàn người,Ðể chỉ cho nó biết trở về đường ngay nẻo chánh.
24 Bấy giờ Ngài sẽ đầy lòng khoan nhân ân hậu với nó và nói,“Thôi tha cho nó để nó khỏi xuống huyệt mả;Ta đã tìm được những gì chuộc mạng nó rồi.
25 Hãy để cho da thịt nó trở lại như tuổi thanh xuân;Hãy cho nó được phục hồi như thời còn tràn đầy nhựa sống.”
26 Bấy giờ nó sẽ cầu nguyện với Ðức Chúa Trời,Và Ngài sẽ nhậm lời nó;Nó sẽ ra mắt Ngài với lòng hớn hở vui mừng,Vì Ngài tái lập nó vào địa vị nó đáng hưởng nhận.
27 Nó sẽ nhìn người ta và nói,“Tôi đã phạm tội và đã làm sai lệch những gì chân chính,Nhưng tôi không bị báo trả đáng với tội của tôi.