9 Vì bị quá nhiều áp bức, người ta kêu la than oán;Bị tay bọn cường quyền bóc lột, người dân kêu cứu khắp nơi.
10 Nhưng không ai hỏi, “Ðức Chúa Trời, Ðấng Tạo Hóa của tôi,Ðấng làm cho tôi có thể cất tiếng hát giữa đêm khuya,
11 Ðấng dạy chúng ta hiểu biết nhiều hơn các loài thú trên đất,Ðấng làm cho chúng ta khôn hơn các chim trời đâu rồi?”
12 Người ta cứ kêu la than oán nhưng chẳng ai đáp lời,Vì lòng con người tội lỗi vẫn còn đầy kiêu ngạo.
13 Thật vậy, Ðức Chúa Trời không muốn lắng nghe những lời kêu cầu rỗng tuếch,Ðấng Toàn Năng không đoái đến những lời kêu cứu ấy chút nào,
14 Huống chi nay ông nói, “Tuy tôi không thấy Ngài, nhưng tôi cứ trình duyên cớ của tôi lên trước mặt Ngài,”Rồi ông trông đợi Ngài cứu xét, thì quả là luống công vô ích.
15 Bây giờ Ngài không thèm trừng phạt trong khi Ngài nổi giận,Ấy chẳng qua là Ngài chẳng màng đến sự điên dại của loài người.