11 Con sư tử chúa đàn cũng phải chết vì không mồi,Ðàn con nhỏ của sư tử cái ắt phải bị tan lạc.
12 Bây giờ có một lời đã lặng lẽ đến với tôi,Tai tôi đã nghe tiếng của nó thì thầm.
13 Giữa các tư tưởng xuất hiện qua các khải tượng trong đêm,Khi giấc ngủ say chụp xuống trên những người phàm.
14 Một cơn sợ hãi đã đến với tôi, tôi run lên cầm cập;Tất cả các xương tôi đều lẩy bẩy rụng rời.
15 Một thần linh bay lướt qua mặt tôi,Mình tôi nổi gai ốc, và lông tóc tôi dựng đứng.
16 Vị thần ấy đứng yên ở đó,Nhưng tôi không thể nhận ra hình dáng của vị thần.Có một hình dạng ở trước mắt tôi;Hình dạng ấy cứ đứng yên ở đó, rồi tôi nghe tiếng nói:
17 “Người phàm có thể công chính hơn Ðức Chúa Trời chăng?Loài người há trong sạch hơn Ðấng Tạo Hóa của mình sao?