26 Dù gươm đao đâm chém nó, nó chẳng hề hấn gì;Dù giáo, phi tiêu, và lao phóng vào nó, nó vẫn không sao.
27 Nó xem sắt chẳng khác gì rơm rạ,Nó coi đồng như gỗ mục.
28 Các tên đạn không làm nó chạy trốn,Ðá bắn ra từ các trành đối với nó như rơm rác.
29 Các dùi côn nó xem như các cọng rạ,Nó nhạo cười trước tiếng rít của các ngọn lao.
30 Vảy dưới bụng nó bén như các mảnh sành sắc bén;Nơi nào đó đi qua đất bị xẻ như các luống cày.
31 Nó khuấy động biển sâu dậy lên như một nồi nước sôi sục;Nó xem đại dương như thể một lọ dầu.
32 Nó lội qua và để lại phía sau một lằn nước lấp lánh;Làm người ta tưởng biển sâu giờ đã bạc tóc rồi.