5 Thịt tôi bị bao bọc bằng giòi và vảy ghẻ cùng mình,Da tôi bị mưng mủ và lở loét khắp nơi.
6 Những ngày của đời tôi qua nhanh hơn con thoi của thợ dệt,Và chúng chấm dứt trong vô vọng não nùng.
7 Ôi, xin nhớ lại, đời con chỉ dài bằng một hơi thở;Mắt con sẽ không bao giờ thấy phước hạnh nữa sao?
8 Mắt của Ðấng đã từng thấy con sẽ không còn thấy con đâu nữa,Ðang khi mắt Ngài nhìn con, con tan biến, chẳng còn gì.
9 Như mây tan và biến mất thể nào,Kẻ xuống âm phủ sẽ không trở lên cũng thể ấy.
10 Nó sẽ không trở về nhà nó nữa;Nơi nó ở sẽ không nhận biết nó nữa.
11 Vì thế con sẽ không kiềm hãm môi miệng của con nữa,Con sẽ nói ra trong lúc tâm linh con thống khổ âu sầu.Con sẽ phàn nàn trong khi tâm hồn con buồn rầu cay đắng.