21 Cho dù tôi vô tội đi nữa, điều đó cũng chẳng có giá trị gì.Tôi thật chán sống lắm rồi!
22 Người tốt kẻ xấu đều bị đối xử như nhau; Do đó tôi nói, ‘Ngài diệt người ngay lành chung với phường gian ác!’
23 Nếu tai họa thình lình thoạt đến gây ra chết chóc,Có lẽ Ngài thản nhiên nhìn kẻ vô tội bị khổ và mỉm cười!
24 Lúc đất nước bị cai trị dưới tay phường gian ác, có lẽ Ngài sẽ che mắt các quan tòa;Nếu không phải Ngài, thì ai đây?
25 Những ngày của đời con trôi qua lẹ hơn người chạy đưa tin;Chúng biến mất đi, không phước hạnh gì.
26 Chúng lướt qua nhẹ nhàng như những chiếc thuyền nan;Như phượng hoàng lao xuống bắt mồi.
27 Nếu con nói, ‘Con phải quên đi nỗi phiền muộn của mình,Bỏ bộ mặt buồn rầu của con đi, và phải tỏ nét mặt vui tươi.’