27 Nếu con nói, ‘Con phải quên đi nỗi phiền muộn của mình,Bỏ bộ mặt buồn rầu của con đi, và phải tỏ nét mặt vui tươi.’
28 Con vẫn sợ vì mọi khổ đau con đang gánh chịu;Vì con biết rằng Ngài chẳng xem con là kẻ vô tội thật đâu.
29 Dù con có làm gì thì con cũng đã bị kể là kẻ gian ác;Vậy sao con phải vất vả chi nữa cho hoài công vô ích?
30 Dù con có lấy nước của tuyết tan để tắm mình cho sạch;Hoặc rửa tay con bằng thuốc tẩy thượng hạng đi;
31 Lúc đó Ngài sẽ nhận chìm con vào vũng bùn bẩn thỉu;Con sẽ bị ô dơ đến độ quần áo của con cũng gớm ghiếc con.
32 Vì Ngài không phải là người phàm như tôi,Ðể tôi có thể đối nại với Ngài hoặc đưa Ngài ra tòa để cùng nhau chịu xét xử.
33 Không ai có thể làm trọng tài để phân xử giữa chúng tôi,Ðể có quyền đặt tay quyết định trên cả hai chúng tôi.