12 Lạy CHÚA, Ðức Chúa Trời của con, Ðấng Thánh của con,Ðấng đã hiện hữu từ vô cực trong quá khứ,Chẳng lẽ Ngài cho phép những điều ấy xảy ra để tiêu diệt chúng con sao?Dĩ nhiên, Ngài sẽ không để cho chúng con bị tiêu diệt.CHÚA ôi, Ngài đã cho chúng được như thế, để chúng thi hành sự đoán phạt của Ngài;Vầng Ðá của chúng con ôi,Ngài đã lập chúng như vậy, để chúng hình phạt chúng con.
13 Mắt Ngài quá tinh khiết, không thể nào nhìn thấy cảnh gian ác mà không làm gì cả;Ngài không thể nào làm ngơ khi chứng kiến những tội ác cứ tiếp tục xảy ra.Thế nhưng tại sao Ngài lại có thể bất động, đứng nhìn quân phản bội hại người,Và cứ lặng yên khi kẻ ác ăn nuốt người ngay lành hơn nó như vậy?
14 Tại sao Ngài nỡ làm cho người ta ra như cá tôm dưới biển,Như côn trùng bò lúc nhúc không có kẻ chỉ huy?
15 Kẻ thù quăng mồi ra nhử chúng;Tất cả chúng bu lại và bị tóm trọn vào trong lưới;Nó kéo mẻ lưới của nó vào và bắt hết chúng không sót một ai;Do đó nó hân hoan và vui vẻ.
16 Vì vậy nó dâng các con vật hiến tế cho cái lưới của nó;Nó dâng hương cho cái lưới kéo tay của nó;Vì nhờ các lưới đó mà các bữa ăn của nó được thịnh soạn,Và thức ăn của nó được dư dật.
17 Chẳng lẽ vì thế mà nó cứ được phép tung lưới ra bắt giết,Và vung gươm lên tàn sát các dân khác không chút xót thương hay sao?