14 Ngài dùng cây lao của chúng phóng xuyên sọ kẻ chỉ huy của chúng,Ðang lúc chúng tấn công con như vũ bão để xua đuổi con đi, Chúng đắc chí hả hê như bọn ăn nuốt người khốn cùng mà không ai hay biết.
15 Ðoàn chiến mã của Ngài xông qua biển cả;Những ngọn sóng cao ngút ngàn đều rẽ tạt hai bên.
16 Nghe điều đó, người con run lên cầm cập,Nghe tin ấy truyền về, môi con run lập cập, nói chẳng nên lời;Xương cốt con bỗng dưng như bị mục nát;Ðôi chân con cứ run lên, không kiềm chế được chút nào.Con yên lặng chờ ngày tai họa đến,Ðến trên dân đã xâm chiếm chúng con.
17 Dù cây vả không ra hoa kết nụ,Dù vườn nho không có trái nào,Dù sức lao động đổ ra nơi rẫy ô-liu không đem về kết quả,Dù ruộng đồng không sản xuất hoa màu,Dù ràn chiên không còn con nào trong đó,Dù các chuồng bò chẳng còn có con nào,
18 Dù như vậy, tôi vẫn cứ vui mừng trong CHÚA,Tôi vẫn hân hoan trong Ðức Chúa Trời, Ðấng Giải Cứu của tôi.
19 CHÚA Hằng Hữu là sức mạnh của tôi;Ngài làm cho đôi chân tôi khỏe mạnh như chân nai;Ngài ban sức cho tôi để tôi có thể băng rừng vượt núi. Trao cho trưởng ban nhạc để dùng với các nhạc khí bằng dây.