Lê-Vi Ký 25:46-52 BD2011

46 Các ngươi có thể để chúng lại làm di sản cho con cháu các ngươi. Con cháu các ngươi được quyền thừa hưởng chúng và có thể giữ chúng làm nô lệ mãi mãi. Các ngươi có thể giữ những người ấy làm nô lệ, nhưng về phần anh chị em các ngươi là người I-sơ-ra-ên, không ai được quyền đối xử với họ cách hà khắc.

47 Nếu một kiều dân hay một ngoại kiều ở giữa các ngươi trở nên giàu có, trong khi một người trong anh chị em các ngươi lại ra nghèo khó, đến nỗi phải bán chính mình cho kiều dân hay ngoại kiều đó, hoặc cho người nào trong gia đình của họ,

48 thì sau khi đã bán mình rồi, người ấy có quyền được chuộc lại. Bất cứ người nào trong các anh chị em người ấy đều có quyền chuộc người ấy lại;

49 chú hay bác của người ấy, hoặc con của chú hay bác người ấy đều có quyền chuộc người ấy lại, hoặc bất cứ người nào là bà con ruột thịt với người ấy đều có quyền chuộc người ấy lại, hoặc chính người ấy, khi có khả năng, người ấy có quyền chuộc lại chính mình.

50 Người ấy sẽ tính với người đã mua mình số năm kể từ khi người ấy đã bán mình cho đến năm hoan hỉ; giá bán sẽ căn cứ vào số năm mà tính; thời gian người ấy ở với chủ sẽ được tính theo thời giá trả công cho một người làm thuê.

51 Nếu số năm còn nhiều, người ấy phải trả số tiền chuộc tương xứng với số năm, theo giá người ấy đã được mua.

52 Nếu tính tới năm hoan hỉ mà số năm còn ít, thì cứ theo số năm ấy mà tính theo thời giá để trả tiền chuộc cho người đã mua mình.