16 Ngươi đã làm cho số thương gia của ngươi đông hơn sao trên trời;Nhưng như đàn cào cào, chúng ăn rụi các hoa màu, rồi bay đi mất.
17 Các tướng tá của ngươi tựa như đàn châu chấu,Các sĩ quan của ngươi như đám cào cào,Chúng đậu sát bên nhau trên các hàng rào để sống còn trong ngày đông buốt giá.Khi mặt trời mọc lên, chúng cất cánh bay đi;Và không ai biết chúng đã bay về phương nào.
18 Hỡi vua của A-sy-ri, những kẻ chăn dắt dân ngươi đang ngủ say,Những kẻ quyền thế trong dân ngươi đang ngủ gà ngủ gật.Dân của ngươi đang bị tan lạc trên các núi đồi,Nhưng chẳng có người nào nhóm hiệp chúng lại.
19 Chẳng có gì có thể làm dịu bớt nỗi đau đớn của ngươi;Vết thương của ngươi là vết thương chí tử.Tất cả những ai nghe tin ngươi sụp đổ đều vỗ tay hớn hở vui mừng;Vì có ai đã không bị ngươi làm cho đau khổ triền miên chăng?