1 Trong thời các thủ lãnh trị vì, trong xứ có một nạn đói. Một người kia đã đưa vợ và hai con trai ông rời khỏi Bết-lê-hem, xứ Giu-đa, qua miền đồng bằng xứ Mô-áp để sinh sống.
2 Người chồng tên là Ê-li-mê-léc; người vợ tên là Na-ô-mi; hai con trai tên là Mác-lôn và Ki-li-ôn. Họ là con cháu của Ép-ra-tha, vốn là cư dân của Bết-lê-hem xứ Giu-đa. Họ dọn đến đồng bằng xứ Mô-áp và định cư tại đó.
3 Nhưng chẳng bao lâu Ê-li-mê-léc chồng của Na-ô-mi qua đời, để bà và hai con ở lại.
4 Hai người con ấy lấy vợ là các phụ nữ Mô-áp. Một cô tên Ọt-pa và một cô tên Ru-tơ. Họ sống tại đó khoảng mười năm.
5 Sau đó, cả Mác-lôn và Ki-li-ôn đều qua đời, để bà Na-ô-mi ở lại không chồng không con.
6 Bấy giờ, Na-ô-mi và hai con dâu của bà đứng dậy, rời khỏi đồng bằng xứ Mô-áp để hồi hương, vì lúc ở Mô-áp bà có nghe rằng CHÚA đã đoái thăm dân Ngài và ban cho họ lương thực.