9 Ðức Chúa Trời phán, “Nước ở dưới không trung phải tụ lại một chỗ, và phải có đất khô xuất hiện,” thì có như vậy.
10 Ðức Chúa Trời gọi nơi khô cạn là đất và nơi nước tụ lại là biển. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
11 Ðức Chúa Trời lại phán, “Ðất phải sinh thảo mộc; cây cỏ phải có hạt giống, cây ra trái phải sinh trái có hạt giống tùy theo loại trên mặt đất,” thì có như vậy.
12 Ðất sinh thảo mộc: cây cỏ đều có hạt giống tùy theo loại, và cây ra trái đều sinh trái có hạt giống tùy theo loại. Ðức Chúa Trời thấy điều đó là tốt đẹp.
13 Vậy có hoàng hôn và bình minh – ngày thứ ba.
14 Ðức Chúa Trời phán, “Phải có các vì sáng trên không trung trong bầu trời để phân rẽ ngày và đêm; chúng phải trở thành những dấu hiệu để quy định mùa, ngày, và năm;
15 chúng phải trở thành những vì sáng trong bầu trời để soi sáng trái đất,” thì có như vậy.