7 Xong Áp-ra-ham chạy đến bầy súc vật, bắt một con bê thịt mềm và ngon giao cho một đầy tớ, và bảo phải làm thịt cho lẹ.
8 Ðoạn ông lấy bơ, sữa, và thịt con bê đã nấu chín dọn ra trước mặt các đấng ấy; rồi ông đứng hầu dưới bóng cây trong khi khách dùng bữa.
9 Các đấng ấy hỏi ông, “Sa-ra vợ ngươi đâu?”Ông đáp, “Thưa, nàng đang ở trong lều kia.”
10 Một đấng nói, “Khoảng một năm nữa, Ta sẽ trở lại đây thăm ngươi, khi ấy Sa-ra vợ ngươi sẽ có một con trai.” Bấy giờ Sa-ra đang ngồi nơi cửa lều ở phía sau và nghe thoáng được điều đó –
11 Lúc ấy cả Áp-ra-ham và Sa-ra đều đã già và cao tuổi. Sa-ra đã qua thời kỳ sinh sản của các phụ nữ trẻ–
12 Sa-ra cười thầm và tự nhủ, “Mình đã già rồi, chồng mình cũng đã già rồi, lẽ nào mình còn có niềm vui làm mẹ được sao?”
13 CHÚA hỏi Áp-ra-ham, “Tại sao Sa-ra cười và nói, ‘Nay tôi đã già, lẽ nào tôi sẽ sinh con được sao?’