13 Khi Ðức Chúa Trời bắt tôi phải lưu lạc rày đây mai đó khỏi nhà cha tôi, tôi có nói với nàng, ‘Ðây là nghĩa cử mà em có thể làm cho anh: Mỗi khi đến nơi nào, nếu ai hỏi, xin em hãy nói, “Ông ấy là anh của tôi.”’”
14 Bấy giờ A-bi-mê-léc lấy chiên, bò, tôi trai, và tớ gái ban cho Áp-ra-ham và trả Sa-ra vợ ông lại cho ông.
15 A-bi-mê-léc nói, “Ðất nước của ta ở trước mặt ngươi; ngươi muốn ở nơi nào thì ở.”
16 Ông lại nói với Sa-ra, “Nầy, ta đã ban cho anh ngươi một ngàn miếng bạc. Số bạc ấy là tiền minh oan cho ngươi trước mặt những kẻ ở với ngươi. Ngươi đã hoàn toàn giữ tròn tiết hạnh trong việc nầy.”
17 Áp-ra-ham cầu nguyện với Ðức Chúa Trời cho A-bi-mê-léc. Ðức Chúa Trời chữa lành cho A-bi-mê-léc. Ngài cũng chữa lành cho vợ ông và các nữ tỳ của ông để họ có thể có thai và sinh con.
18 Số là vì Sa-ra vợ của Áp-ra-ham mà CHÚA đã buộc dạ của mọi người nữ trong nhà A-bi-mê-léc, khiến họ không thể có thai.