59 Vậy họ tiễn Rê-be-ca em gái họ lên đường, cùng với bà vú của nàng, để đi theo người đầy tớ của Áp-ra-ham và đoàn tùy tùng của ông.
60 Họ chúc phước cho Rê-be-ca và nói với nàng,“Chúc em, em gái của chúng tôi, trở thành tổ mẫu của hàng triệu người;Nguyện dòng dõi em sẽ chiếm lấy cổng thành các quân thù của họ.”
61 Sau đó Rê-be-ca và các nữ tỳ của nàng đứng dậy, lên lưng lạc đà, đi theo người đàn ông. Thế là người đầy tớ dẫn Rê-be-ca ra đi.
62 Lúc ấy I-sác đã định cư ở Miền Nam. Chàng vừa mới từ vùng Giếng La-khai Roi trở về.
63 Chiều hôm đó, I-sác ra đồng dạo mát; chàng ngước mắt lên và trông thấy một đoàn lạc đà đang đến.
64 Rê-be-ca cũng ngước mắt lên và trông thấy I-sác; nàng vội vàng cho lạc đà quỵ xuống, rồi bước xuống,
65 và hỏi người đầy tớ, “Người đàn ông đang đi bộ trong cánh đồng đến đón chúng ta kia là ai thế?”Người đầy tớ đáp, “Ðó là chủ tôi.” Nàng bèn lấy lúp che mặt nàng lại.