7 Bấy giờ mắt hai người mở ra; họ nhận biết họ đang trần truồng, nên họ lấy lá vả khâu lại làm khố che thân.
8 Vào khoảng chiều tối, khi gió thổi hiu hiu, họ nghe tiếng Ðức Chúa Trời đi dạo trong vườn, A-đam và vợ trốn vào giữa lùm cây trong vườn, để tránh mặt CHÚA Ðức Chúa Trời.
9 Bấy giờ CHÚA Ðức Chúa Trời gọi A-đam và hỏi, “Ngươi ở đâu?”
10 Ông đáp, “Con có nghe tiếng Ngài trong vườn và con sợ, nên con lẩn tránh, vì con đang trần truồng.”
11 Ngài hỏi, “Ai bảo cho ngươi biết ngươi đang trần truồng? Ngươi có ăn trái cây Ta đã truyền cho ngươi không được ăn chăng?”
12 A-đam đáp, “Người nữ Ngài ban để sống với con, nàng đã cho con trái cây ấy, và con đã ăn rồi.”
13 Bấy giờ CHÚA Ðức Chúa Trời hỏi người nữ, “Ngươi đã làm gì?”Ngươi nữ thưa, “Con rắn đã gạt con, và con đã ăn rồi.”