26 Người ấy nói, “Hãy để Ta đi, vì trời sắp sáng rồi.” Nhưng ông đáp, “Tôi sẽ không buông ra để Ngài đi, trừ phi Ngài ban phước cho tôi.”
27 Người ấy hỏi, “Ngươi tên gì?”Ông đáp, “Gia-cốp.”
28 Người ấy nói, “Từ nay người ta sẽ không gọi ngươi là Gia-cốp nữa, nhưng là I-sơ-ra-ên, vì ngươi đã vật lộn với Ðức Chúa Trời và với người ta, và ngươi đã thắng.”
29 Bấy giờ Gia-cốp hỏi người ấy, “Xin Ngài cho tôi biết tên Ngài là chi.”Nhưng người ấy đáp, “Tại sao ngươi hỏi tên Ta?” Rồi người ấy ban phước cho ông tại đó.
30 Gia-cốp gọi chỗ đó là Pê-ni-ên và nói, “Tôi đã thấy Ðức Chúa Trời mặt đối mặt, thế mà tôi còn giữ được mạng.”
31 Khi ánh bình minh tỏa rạng, ông qua khỏi Pê-ni-ên, chân đi khập khiễng, vì bị trặc xương hông.
32 Vì thế, người I-sơ-ra-ên không ăn thịt đùi ở chỗ xương hông cho đến ngày nay, bởi vì người ấy đã đánh Gia-cốp ở khớp xương hông, nơi bắp thịt đùi.