7 Miệng nó chứa đầy những lời chưởi thề, nói dối, và đe dọa;Dưới lưỡi nó có biết bao hiểm ác và tội lỗi.
8 Nó ngồi phục kích trong các xóm làng;Từ những nơi nó mai phục, nó giết hại những người vô tội;Cặp mắt nó luôn theo dõi những người nghèo khó.
9 Nó âm thầm nằm đợi, như sư tử nằm rình trong bụi;Nó nằm rình, chờ vồ lấy người nghèo khó.Nó vồ được người nghèo khó, rồi kéo người ấy vào trong lưới.
10 Nó ghì xuống, và nạn nhân nó bó tay chịu trận;Người nghèo khó ngã quỵ dưới sức mạnh của nó.
11 Nó tự nhủ trong lòng, “Ðức Chúa Trời đã quên rồi;Ngài đã ẩn mặt rồi, và Ngài sẽ không bao giờ thấy việc nầy.”
12 CHÚA ôi, xin trỗi dậy,Ðức Chúa Trời ôi, xin nhấc cánh tay Ngài lên.Xin Ngài đừng quên những người bị áp bức.
13 Sao kẻ ác dám khinh thị Ðức Chúa Trời?Sao lòng nó dám nghĩ, “Ngài sẽ không bao giờ tra xét?”