11 Nếu đã bị rắn cắn trước khi rắn bị dụ thì đâu cần gì đến người dụ rắn nữa.
12 Lời của người khôn ngoan luôn mang đến ơn huệ,Còn môi kẻ ngu dại gây thiệt hại cho chính mình.
13 Lời của miệng nó bắt đầu trong điên dại,Ðến khi nó dứt lời sự điên dại lại dữ dội hơn;
14 Thế mà kẻ dại cứ nói dai, làm ra vẻ như nó biết tất cả;Nhưng thật ra không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra;Ai có thể nói cho người khác biết trước chuyện gì sẽ xảy đến sau khi mình qua đời chăng?
15 Kẻ dại làm những việc không ra gì cho đến khi tiêu hết sức lực,Rồi khi phải làm một việc quan trọng thật giản dị thì không còn sức để làm.
16 Hỡi đất nước, khốn thay cho ngươi khi vua của ngươi còn quá thơ dại,Còn các quan quyền thì vừa sáng sớm đã lo tổ chức tiệc để nhậu nhẹt say sưa.
17 Hỡi đất nước, phước thay cho ngươi khi vua của ngươi là con nhà quý tộc,Và các quan quyền của ngươi ăn uống đúng giờ, để có sức phục vụ, chứ không phải để chè chén say sưa.