Truyền-Đạo 4:4-10 BD2011

4 Vì thế tôi thấy rằng mọi công lao khó nhọc và mọi tài năng sức lực một người đã đổ ra để tạo dựng sự nghiệp khiến người khác phải sinh lòng ganh tị rốt cuộc cũng chỉ vô nghĩa và là công dã tràng xe cát.

5 Kẻ dại lười biếng cứ khoanh tay không chịu làm gì nên bị đói đến nỗi thèm ăn thịt của chính mình.

6 Thà làm chỉ đủ ăn mà được an tâm hơn là làm vất vả quá đỗi để rồi biến ra công dã tràng xe cát.

7 Tôi quay lại và nhìn thấy một việc vô nghĩa nữa dưới ánh mặt trời:

8 Một người đơn chiếc, không có bạn đời, không có con cái, không có anh chị em, thế nhưng người ấy lại làm lụng đầu tắt mặt tối; con mắt không bao giờ thấy đủ về của cải giàu sụ của mình. Người ấy không bao giờ tự hỏi, “Ta làm lụng vất vả cho ai đây? Sao ta lại mê làm đến độ hy sinh tất cả các vui thú ở đời như thế?” Ðiều đó chỉ là vô nghĩa và công lao khó nhọc đó thật là vô ích.

9 Hai người tốt hơn một, vì nếu hai người đều làm việc, lợi tức sẽ tốt hơn.

10 Hơn nữa, nếu một người bị vấp ngã, người kia có thể đỡ bạn mình dậy. Nhưng tội nghiệp thay cho người đơn chiếc, vì khi người ấy bị vấp ngã, không có ai để đỡ người ấy dậy.