4 Vì nó đi vào hư vô, ra đi vào bóng tối, và tên nó chìm vào cõi tối tăm.
5 Dù nó chưa hề thấy ánh sáng mặt trời và cũng không biết gì ở đời đi nữa, so với người kia nó vẫn có phước hơn.
6 Dù người ấy sống đến hai ngàn năm, nhưng không hề cảm thấy cuộc đời mình có phước hạnh gì, rồi cuối cùng chết đi, và về cùng một chỗ như bao nhiêu người khác, liệu đời sống ấy có ý nghĩa gì chăng?
7 Người ta vất vả làm lụng để nuôi miệng, nhưng cơn đói vẫn luôn tái diễn.
8 Hãy gẫm xem, người khôn có lợi gì hơn kẻ dại chăng? Người nghèo được lợi gì khi cố học để biết cách xử sự trước mặt những người sống chăng?
9 Tận hưởng những gì đang có trước mắt tốt hơn là mơ mộng những gì viển vông xa vời thực tế. Ðiều đó cũng là vô nghĩa và là công dã tràng xe cát.
10 Những gì hiện hữu đã được định trước từ lâu. Con người ra sao đã được biết rõ tự ngàn xưa; người ta không thể cãi lại Ðấng mạnh hơn mình.