7 Ngày hai mươi bốn, tháng Mười Một, tức tháng Sê-bát, trong năm thứ hai của triều đại Ða-ri-út, lời của CHÚA đến với Tiên Tri Xa-cha-ri-a con của Bê-rê-ki-a, con của I-đô, như sau:
8 Trong ban đêm tôi thấy một khải tượng: Này, một người cỡi một con ngựa tía. Người ấy đứng giữa các cây sim trong một thung lũng hẹp. Sau lưng người ấy có các ngựa tía, ngựa nâu, và ngựa trắng.
9 Tôi hỏi, “Thưa ngài, những người cỡi các ngựa nầy có ý nghĩa gì?”Vị thiên sứ nói với tôi và bảo tôi, “Ta sẽ tỏ cho ngươi biết những người cỡi ngựa nầy có ý nghĩa gì.”
10 Người đứng giữa các cây sim trả lời và nói với tôi, “Ðây là những người CHÚA đã sai đi tới đi lui khắp thế gian.”
11 Những vị ấy thưa với vị thiên sứ của CHÚA đang đứng giữa các cây sim, “Chúng tôi đã đi tới đi lui khắp thế gian, và này, cả thế gian đều yên tĩnh và an ổn.”
12 Bấy giờ vị thiên sứ của CHÚA nói, “Lạy CHÚA các đạo quân, Ngài còn giận cho đến bao lâu nữa mà không thương xót Giê-ru-sa-lem và các thành của Giu-đa, những nơi đã làm Ngài giận đến bảy mươi năm rồi?”
13 CHÚA đáp lời vị thiên sứ đã nói với tôi bằng những lời chan chứa tình thương và đầy an ủi.