14 Tôi cảm tạ Ðức Chúa Trời vì tôi không làm báp-têm cho ai trong anh chị em, ngoại trừ Cơ-rít-pu và Gai-út,
15 để không ai có thể nói rằng họ đã nhân danh tôi mà chịu báp-têm.
16 À, tôi cũng đã làm báp-têm cho những người trong gia đình của Tê-pha-na. Ngoài ra tôi không nhớ tôi đã làm báp-têm cho ai khác.
17 Vì Ðấng Christ không sai tôi đi làm báp-têm, nhưng để giảng Tin Mừng, và không dùng những lời lẽ khôn khéo để giảng, kẻo quyền năng thể hiện qua sự chết của Ðấng Christ trên thập tự giá trở nên vô hiệu.
18 Vì sứ điệp về thập tự giá bị xem là rồ dại đối với những người hư mất, nhưng đối với chúng ta, những người được cứu, thì đó là quyền phép của Ðức Chúa Trời,
19 như có chép rằng,“Ta sẽ hủy bỏ sự khôn ngoan của người khôn ngoan;Ta sẽ loại trừ sự thông thái của người thông thái.”
20 Người khôn ngoan ở đâu? Người học thức ở đâu? Nhà hùng biện của đời nầy ở đâu? Chẳng phải Ðức Chúa Trời đã làm cho sự khôn ngoan của thế gian trở nên rồ dại sao?