1 Tê-Sa-Lô-Ni-Ca 2:8-14 BD2011

8 Chúng tôi thương mến anh chị em đến nỗi không những đã vui vẻ rao truyền Tin Mừng của Ðức Chúa Trời cho anh chị em mà còn vui lòng chia sẻ chính mạng sống chúng tôi cho anh chị em, vì anh chị em đã trở thành những người rất yêu dấu của chúng tôi.

9 Thưa anh chị em, chắc anh chị em vẫn còn nhớ công lao vất vả và nỗi khó nhọc của chúng tôi: trong khi rao giảng Tin Mừng của Ðức Chúa Trời cho anh chị em, chúng tôi đã làm việc cả ngày lẫn đêm, để khỏi trở thành gánh nặng cho bất cứ người nào trong anh chị em.

10 Có anh chị em và Ðức Chúa Trời làm chứng cho, thể nào chúng tôi đã sống cách trong sạch, ngay lành, và không gì có thể chê trách được giữa anh chị em là những tín hữu.

11 Như anh chị em đã biết, thể nào chúng tôi đã đối xử với mỗi người trong anh chị em như cha với con,

12 khuyên bảo, khích lệ, và nài xin anh chị em sống xứng đáng là những người thuộc về Ðức Chúa Trời, Ðấng đã gọi anh chị em vào vương quốc và vinh hiển của Ngài.

13 Vì lý do đó chúng tôi luôn cảm tạ Ðức Chúa Trời, vì anh chị em đã tiếp nhận lời của Ðức Chúa Trời do chúng tôi truyền cho như tiếp nhận chính lời của Ðức Chúa Trời, chứ không phải lời của loài người, và thật vậy, đó chính là lời của Ðức Chúa Trời đang hành động trong anh chị em, những người có lòng tin.

14 Thưa anh chị em, anh chị em đã trở thành những người theo gương các hội thánh của Ðức Chúa Trời trong Ðức Chúa Jesus Christ ở Giu-đê, vì anh chị em cũng đã chịu khổ bởi đồng bào mình, cũng như họ đã chịu khổ bởi đồng bào họ là người Do-thái.