4 Vì nếu Ðức Chúa Trời đã không dung thứ các thiên sứ phạm tội, nhưng ném họ vào ngục dành cho các thiên sứ, xiềng họ lại trong ngục tối, chờ ngày phán xét;
5 nếu Ngài đã không dung thứ thế giới xưa, mang nước lụt đến tiêu diệt thế giới gian ác đó, chỉ chừa lại tám người kể cả Nô-ê, người rao giảng sự công chính;
6 nếu Ngài đã đoán phạt Sô-đôm và Gô-mô-ra bằng một cơn hủy diệt, biến chúng thành đống tro tàn để làm gương cho những kẻ có khuynh hướng sống gian ác sau nầy;
7 và nếu Ngài đã giải cứu Lót, một người công chính, rất đau buồn vì nếp sống dâm loạn bừa bãi của những kẻ vô luân (
8 vì người công chính ấy sống giữa họ, ngày qua ngày, linh hồn công chính của ông bị giày vò khổ sở vì chứng kiến những hành động vô pháp luật của họ),
9 thì Chúa đã biết cách nào giải thoát những người tin kính khỏi cơn thử thách, và cách nào giữ bọn gian ác dưới sự trừng phạt, chờ ngày phán xét,
10 đặc biệt những kẻ chiều theo dục vọng ô uế của xác thịt và khinh dể quyền bính. Họ bạo trợn, ngang bướng, không sợ nói phạm đến các đấng vinh hiển.