1 Sau khi đã lên bờ an toàn, chúng tôi mới biết đảo đó tên là Man-ta.
2 Dân cư trên đảo đối xử với chúng tôi thật tử tế hiếm có. Vì trời mưa và lạnh nên họ đốt một đống lửa lớn để hoan nghinh tất cả chúng tôi.
3 Phao-lô lượm một bó củi và đem chất vào đống lửa, một con rắn độc bị nóng bò ra và quấn vào tay ông.
4 Khi dân địa phương thấy con rắn độc đeo vào tay Phao-lô, họ nói với nhau, “Người nầy quả là kẻ giết người, nên dù đã thoát chết trên biển, công lý cũng không để cho sống.”
5 Nhưng Phao-lô rảy con rắn độc vào lửa, và không hề hấn gì.
6 Họ nghĩ rằng ông sẽ bị sưng phù lên hoặc sẽ ngã xuống chết tức khắc, nhưng họ đợi mãi mà không thấy có gì bất thường xảy đến cho ông, nên họ đổi ý và nghĩ ông là một vị thần.
7 Gần nơi ấy là lãnh địa của Púp-li-u vị chúa đảo. Ông ta tiếp đãi chúng tôi rất ân cần trong ba ngày.