21 Ông không có phần gì và không được chia phần nào trong việc nầy, vì lòng ông không ngay thẳng trước mặt Ðức Chúa Trời.
22 Vậy hãy ăn năn ý nghĩ gian tà ấy của ông và hãy cầu nguyện với Chúa, may ra thâm ý trong lòng ông có thể được tha thứ.
23 Vì tôi thấy ông đang ở trong mật đắng và trong xiềng xích của sự bất chính.”
24 Si-môn trả lời và nói, “Xin các ông cầu nguyện với Chúa cho tôi, để không điều nào các ông nói đó xảy đến cho tôi.”
25 Sau khi Phi-rơ và Giăng đã làm chứng và rao giảng Lời Chúa, họ trở về Giê-ru-sa-lem. Dọc đường họ rao giảng Tin Mừng trong nhiều làng của người Sa-ma-ri.
26 Bấy giờ một vị thiên sứ của Chúa nói với Phi-líp rằng, “Hãy đứng dậy và đi xuống con đường dẫn về phía nam, tức con đường từ Giê-ru-sa-lem đi xuống Ga-xa.” Ðó là một con đường vắng vẻ.
27 Vậy Phi-líp đứng dậy và đi. Kìa, có một quan thái giám người Ê-thi-ô-pi, một triều thần của Can-đác nữ hoàng nước Ê-thi-ô-pi, người cai quản tất cả các kho tàng của bà; ông đã đến Giê-ru-sa-lem để thờ phượng.