7 Vậy anh chị em không còn là nô lệ nữa, nhưng là con; mà đã là con thì cũng là người thừa kế, nhờ ơn Ðức Chúa Trời.
8 Trước kia khi chưa biết Ðức Chúa Trời, anh chị em bị bắt làm nô lệ để thờ lạy các thần, mà thật ra chẳng phải là thần.
9 Nhưng bây giờ anh chị em đã biết Ðức Chúa Trời rồi, đúng ra là được Ðức Chúa Trời biết đến rồi, tại sao anh chị em còn quay về nhờ cậy những thần bất lực và bần cùng ấy? Bộ anh chị em muốn bị chúng bắt làm nô lệ trở lại sao?
10 Anh chị em vẫn còn mê tín dị đoan, nào là xem ngày, xem tháng, xem mùa, và xem năm.
11 Tôi e rằng công lao khó nhọc của tôi đã đổ ra cho anh chị em sẽ trở nên vô ích!
12 Thưa anh chị em, tôi nài xin anh chị em hãy trở nên giống như tôi, vì tôi cũng đã trở nên giống như anh chị em. Anh chị em đã không đối xử tệ với tôi,
13 dù khi tôi đến giảng Tin Mừng cho anh chị em lần đầu, như anh chị em đã biết, thân thể tôi lúc đó bị đau yếu.