11 Một dòng suối phát xuất từ một mạch lại có thể chảy ra cả nước ngọt lẫn nước đắng sao?
12 Thưa anh chị em của tôi, có thể nào một cây vả sinh ra trái ô-liu, hay một cây nho sinh ra trái vả chăng? Dòng nước mặn cũng không thể tách ra rạch nước ngọt.
13 Ai là người khôn ngoan và trí thức giữa anh chị em? Người ấy hãy thể hiện những điều đó qua cách cư xử tốt đẹp và những hành động phản ánh đức khiêm nhường đến từ sự khôn ngoan.
14 Nhưng nếu anh chị em có sự ghen tị cách cay đắng và tranh hơn kém trong lòng, thì chớ khoác lác và nói dối mà nghịch với sự thật.
15 Ðó không phải là sự khôn ngoan từ thiên thượng ban xuống, nhưng là thứ khôn ngoan ra từ đất, từ bản năng tự nhiên, từ quỷ dữ.
16 Vì ở đâu có ghen tị và tranh hơn kém, ở đó có rối loạn và mọi thứ gian ác.
17 Nhưng sự khôn ngoan thiên thượng thì trước hết là trong sạch, rồi hiếu hòa, nhã nhặn, nhường nhịn, đầy thương xót và những trái tốt, không thiên vị, và không đạo đức giả.