1 Thời xưa Ðức Chúa Trời đã phán với các tổ phụ chúng ta qua các vị tiên tri nhiều lần và nhiều cách,
2 nhưng trong những ngày cuối cùng nầy Ngài phán với chúng ta qua Con Ngài, Ðấng Ngài lập làm Người Thừa Kế của mọi sự, và cũng qua Ðấng ấy Ngài đã dựng nên vũ trụ.
3 Ðức Chúa Con là phản ánh của vinh quang Ðức Chúa Trời và là hình ảnh trung thực của bản thể Ðức Chúa Trời. Ðức Chúa Con duy trì muôn vật bằng lời quyền năng của Ngài. Sau khi tẩy sạch tội lỗi, Ngài ngồi bên phải Ðấng Tối Cao trong nơi chí cao.
4 Ðức Chúa Con đã trở nên cao trọng vượt xa các thiên sứ, như danh Ngài thừa hưởng cũng cao trọng vượt xa các thiên sứ.
5 Vì có bao giờ Ðức Chúa Trời phán với một vị thiên sứ nào rằng,“Con là Con Ta,Ngày nay Ta đã sinh Con” Và lại phán,“Ta sẽ làm Cha Người,Và Người sẽ làm Con Ta” chăng?
6 Nhưng khi đưa Con Ðầu Lòng của Ngài vào trần gian, Ngài phán,“Mọi thiên sứ của Ðức Chúa Trời phải thờ phượng Con.”
7 Còn đối với các thiên sứ, Ngài phán,“Ngài làm cho các thiên sứ của Ngài như những luồng gió,Và các tôi tớ của Ngài như những ngọn lửa.”