26 Ông coi sự sỉ nhục của “người được xức dầu lựa chọn làm người giải cứu và lãnh đạo” cao quý hơn của cải trong các kho tàng của Ai-cập, vì ông chăm chú vào phần thưởng tương lai.
27 Bởi đức tin Mô-sê rời Ai-cập mà không sợ cơn giận của vua, vì ông kiên trì như thể đã thấy Ðấng không thể thấy được.
28 Bởi đức tin ông đã giữ Lễ Vượt Qua và rảy huyết để Thần Hủy Diệt không đụng đến các con đầu lòng của dân I-sơ-ra-ên.
29 Bởi đức tin dân I-sơ-ra-ên vượt qua Hồng Hải như đi trên đất khô; còn người Ai-cập khi cố đi qua thì bị nước biển chôn vùi.
30 Bởi đức tin các tường thành Giê-ri-cô đã sụp đổ khi dân I-sơ-ra-ên đi vòng quanh bảy ngày.
31 Bởi đức tin Kỵ Nữ Ra-háp không bị tiêu diệt với những kẻ chẳng vâng phục, vì nàng đã tiếp đón các thám tử với thành ý bình an.
32 Tôi sẽ nói gì nữa? Tôi sẽ không đủ thì giờ để kể các chuyện của Ghi-đê-ôn, Ba-rác, Sam-sôn, Giép-thê, Ða-vít, Sa-mu-ên, và các vị tiên tri,