13 Khi Ðức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, Ngài không thể chỉ ai lớn hơn Ngài để thề, nên đã chỉ chính Ngài mà thề
14 rằng,“Ta chắc chắn sẽ ban phước cho ngươi, và Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi gia tăng lên nhiều.”
15 Và như thế ông đã bền chí đợi chờ, và đã nhận được điều đã hứa.
16 Vì người ta thường chỉ vào một đấng lớn hơn mình để thề, và lời thề là sự xác định để kết thúc mọi cuộc tranh chấp.
17 Cũng thế, Ðức Chúa Trời càng muốn chứng tỏ cho những người thừa hưởng lời hứa biết tính bất di bất dịch của mục đích Ngài, Ngài đã bảo đảm bằng một lời thề,
18 để qua hai điều bất di bất dịch ấy, tức hai điều Ðức Chúa Trời không thể nói dối, chúng ta, những kẻ chạy đến ẩn náu, có niềm khích lệ mạnh mẽ, để nắm chặt hy vọng đã đặt trước mặt mình.
19 Chúng ta nắm chặt hy vọng đó như nắm giữ cái neo chắc chắn và vững chãi của linh hồn, đã được neo chặt bên trong bức màn,