16 Ba tà linh ấy quy tụ họ về một nơi mà tiếng Hê-bơ-rơ gọi là Hạc-ma-ghê-đôn.
17 Vị thiên sứ thứ bảy đổ bát của mình trên không trung, bấy giờ một tiếng lớn từ trên ngai trong đền thờ phán rằng, “Xong rồi!”
18 Tức thì sét chớp, âm vang, sấm nổ, và một trận động đất khủng khiếp xảy ra. Trận động đất ấy mạnh và lớn đến nỗi từ khi có nhân loại trên mặt đất chưa bao giờ có trận động đất nào lớn như vậy.
19 Thành phố lớn bị tách ra ba phần và các thành phố của các nước sụp đổ. Thành Ba-by-lôn lớn bị nhớ lại trước mặt Ðức Chúa Trời. Ngài cho nó uống bát rượu sủi bọt thịnh nộ phừng phừng của Ngài.
20 Mọi hải đảo đều trốn mất, và chẳng thấy núi non nào nữa.
21 Tiếp theo là một trận mưa đá dữ dội, với những khối đá nặng khoảng ba mươi ký từ trời rơi trên loài người. Người ta chưởi rủa Ðức Chúa Trời vì tai họa mưa đá ấy, bởi tai họa đó quá khủng khiếp.