34 Ngài nói với họ, “Linh hồn Ta buồn bã gần chết. Hãy ở đây và thức canh.”
35 Ngài đi xa thêm một quãng nữa, sấp mình xuống đất, và cầu nguyện rằng, nếu có thể được, xin giờ ấy qua khỏi Ngài.
36 Ngài nói, “A-ba, thưa Cha, Cha có thể làm được mọi sự. Xin cất chén nầy khỏi Con, nhưng không theo ý Con, mà theo ý Cha.”
37 Ngài trở lại và thấy họ đều ngủ, Ngài nói với Phi-rơ, “Si-môn, ngươi ngủ sao? Ngươi không thể thức canh một giờ sao?
38 Hãy thức canh và cầu nguyện để các ngươi khỏi sa vào chước cám dỗ. Tâm linh thì muốn lắm, mà xác thịt thì yếu đuối.”
39 Ngài lại đi, cầu nguyện, và nói y như lần trước.
40 Sau đó Ngài trở lại và thấy các môn đồ đang ngủ, vì mắt họ đã nặng trĩu quá rồi. Họ không còn biết trả lời với Ngài thế nào.