4 vì ông thường bị cùm và bị xiềng, nhưng ông đã bứt xiềng và bẻ cùm, và không ai đủ sức để chế ngự ông.
5 Ngày đêm ông ở giữa các mồ mả và trên núi; ông thường gào rú và lấy đá đập vào mình.
6 Khi thấy Ðức Chúa Jesus ở đàng xa, ông chạy đến, sấp mình xuống trước mặt Ngài,
7 và nói lớn tiếng, “Lạy Ðức Chúa Jesus, Con Ðức Chúa Trời Tối Cao, Ngài định làm gì với tôi? Tôi nhân danh Ðức Chúa Trời van xin Ngài đừng hành hạ tôi.”
8 Số là Ngài đã nói với ông, “Hỡi tà linh ô uế, hãy ra khỏi người nầy.”
9 Ngài hỏi ông, “Ngươi tên chi?”Ông đáp, “Tôi tên là ‘Ðạo quân,’ vì chúng tôi rất đông.”
10 Rồi ông cứ lải nhải van xin Ngài đừng đuổi chúng ra khỏi miền đó.