23 Vì thế tôi hy vọng rằng tôi có thể phái Ti-mô-thê đi ngay sau khi tôi biết sự việc của tôi ra thế nào.
24 Tôi tin tưởng trong Chúa rằng không bao lâu nữa chính tôi cũng sẽ đến với anh chị em.
25 Trong khi chờ đợi, tôi nghĩ cần phải nhờ Ê-páp-rô-đi-tô về với anh chị em trước. Anh ấy là một anh em, một bạn đồng lao, và một chiến hữu của tôi; anh ấy cũng là sứ giả của anh chị em, và là người đã lo cho những nhu cầu của tôi,
26 bởi vì anh ấy rất nhớ anh chị em và cũng hơi lo lắng vì anh chị em đã nghe tin anh ấy bị bịnh.
27 Quả thật anh ấy có bịnh nặng, gần qua đời, nhưng Ðức Chúa Trời đã tỏ lòng thương xót đối với anh ấy, không những chỉ đối với anh ấy, nhưng cũng đối với tôi, kẻo tôi ở trong cảnh đã buồn mà lại thêm buồn.
28 Cho nên tôi càng muốn phái anh ấy sớm trở về với anh chị em, để khi gặp lại anh ấy, anh chị em sẽ vui mừng và tôi cũng được bớt lo.
29 Vậy xin anh chị em hãy vui vẻ đón tiếp anh ấy trong Chúa, và hãy tỏ lòng tôn kính những người như thế,