5 Ngày nay cũng vậy, có một số người còn sót lại do được chọn bởi ân sủng.
6 Nhưng nếu là bởi ân sủng thì chẳng cần đến việc làm nữa; bằng không, ân sủng chẳng còn là ân sủng.
7 Vậy thì sao?Dân I-sơ-ra-ên không đạt những gì họ đã tìm kiếm, nhưng những người được chọn lại đạt, và số người còn lại thì cứng lòng,
8 như có chép,“Ðức Chúa Trời đã cho họ một tâm linh hôn mê, mắt họ không thấy, tai họ không nghe, cho đến ngày nay.”
9 Ða-vít cũng nói,“Nguyện bàn tiệc của chúng trở thành một cái bẫy và một cạm bẫy,Một cớ vấp ngã và một hình phạt đích đáng cho chúng.
10 Nguyện mắt chúng đui mù để chẳng còn trông thấy,Nguyện lưng chúng cụp xuống luôn luôn.”
11 Tôi xin hỏi rằng, có phải dân I-sơ-ra-ên vấp chân như thế để ngã nhào chăng?Chẳng hề như vậy! Nhưng bởi sự phạm tội của họ, ơn cứu rỗi đã đến với các dân ngoại, khiến họ phải ganh tức.