17 Sau-lơ nói với triều thần: “Các ngươi hãy đi tìm một người đánh đàn giỏi, rồi dẫn đến cho ta.”
18 Một người trong các triều thần tâu: “Tôi biết một con trai của Gie-sê, người Bết-lê-hem, đàn rất giỏi, là một dũng sĩ và là một chiến sĩ can trường. Chàng ăn nói khôn ngoan, diện mạo khôi ngô và Đức Giê-hô-va ở với chàng.”
19 Sau-lơ sai sứ giả đến với Gie-sê, và nói: “Hãy sai Đa-vít, con trai ngươi, là người chăn chiên đến với ta.”
20 Gie-sê lấy bánh, một bầu da đầy rượu chất trên một con lừa, và bắt một con dê con còn bú, rồi sai Đa-vít, con mình, đem đến cho Sau-lơ.
21 Đa-vít đến với Sau-lơ, và phục vụ vua. Sau-lơ rất thương yêu Đa-vít và chàng trở thành người vác khí giới của vua.
22 Sau-lơ sai người đến nói với Gie-sê: “Ngươi hãy để Đa-vít đứng chầu trước mặt ta, vì nó làm ta hài lòng.”
23 Từ đó trở đi, mỗi khi Đức Chúa Trời sai ác thần nhập vào Sau-lơ thì Đa-vít lấy đàn hạc đánh lên. Sau-lơ được khuây khỏa, thoải mái, và ác thần lìa khỏi ông.