30 Lúc ấy, Sau-lơ nổi giận với Giô-na-than, và nói: “Mầy là đứa con gian tà và phản bội! Tao lại không biết mầy đã kết bạn với con của Gie-sê, làm hổ nhục cho mầy, và hổ nhục cho người mẹ đã sinh mầy sao?
31 Thật, nếu con Gie-sê còn sống bao lâu trên mặt đất, thì mầy và vương quốc mầy không vững chắc đâu! Vậy bây giờ, hãy sai người đi tìm nó, dẫn nó về cho tao! Vì nó phải chết!”
32 Giô-na-than thưa với Sau-lơ, cha mình: “Tại sao Đa-vít phải chết? Anh ấy đã làm gì?”
33 Sau-lơ phóng cây giáo để đâm Giô-na-than, và ông biết rằng cha mình đã quyết tâm giết Đa-vít.
34 Giô-na-than đứng dậy ra khỏi bàn, tức giận lắm! Và trong ngày thứ hai sau lễ hội trăng mới, ông không ăn gì hết, buồn bực về việc Đa-vít, vì cha mình đã sỉ nhục người.
35 Sáng hôm sau, Giô-na-than đi ra ngoài đồng tới chỗ đã hẹn với Đa-vít; có một đứa tớ nhỏ theo ông.
36 Ông nói với nó: “Hãy chạy nhặt những mũi tên ta sẽ bắn.” Đứa đầy tớ chạy đi, Giô-na-than bắn một mũi tên vượt qua nó.