17 Bấy giờ, Đa-vít làm bài ai ca để khóc Sau-lơ và Giô-na-than, con trai Sau-lơ,
18 mà truyền dạy cho con dân Giu-đa: Đây là bài ca Cây Cung, được chép trong sách Gia-sa:
19 “Hỡi Y-sơ-ra-ên! Kẻ danh vọng của ngươi đã bị giết trên các đồi cao!Ôi sao các anh hùng nầy lại gục ngã!
20 Đừng loan tin nầy ở Gát,Chớ rao truyền trong các đường phố Ách-ca-lôn,Kẻo các con gái Phi-li-tin vui vẻ,Và bọn con gái kẻ không cắt bì mừng rỡ chăng!
21 Hỡi các núi Ghinh-bô-a!Nguyện sương móc và mưa chẳng sa xuống trên ngươi,Và đồng ruộng chẳng sinh ngũ cốc để làm tế lễ;Vì ở đó, cái khiên của anh hùng bị nhem nhuốc,Tức là cái khiên của Sau-lơ, sẽ không còn được xoa dầu nữa.
22 Cung của Giô-na-thanChẳng quay về mà không dính đầy máu kẻ chết,Và mỡ của những dũng sĩ;Gươm của Sau-lơ cũng chẳng trở về không.
23 Sau-lơ và Giô-na-than thương yêu nhau thắm thiết,Khi sống, lúc chết cũng chẳng rời nhau:Họ nhanh hơn chim ưng,Mạnh hơn sư tử!