Ca Thương 2:14-20 RVV11

14 Các tiên tri ngươi đã cho ngươi thấyNhững khải tượng giả dối và phù phiếm;Họ chẳng vạch trần tội lỗi ngươiĐể đem ngươi trở về từ chốn lưu đày.Nhưng chỉ cho ngươi thấyNhững lời tiên tri dối trá và lầm lạc.

15 Những người qua lại trên đườngVỗ tay, huýt sáo, lắc đầu,Nhạo báng thiếu nữ Giê-ru-sa-lem:“Có phải đây là thành phố mà người ta gọi là:‘Vẻ đẹp toàn hảo,Niềm vui của cả địa cầu’ không?”

16 Mọi kẻ thù của ngươiHả miệng chống lại ngươi;Chúng huýt sáo, nghiến răng, rồi gào lên:“Chúng ta đã tiêu diệt nó!Đây là ngày chúng ta mong đợi,Chúng ta đã đạt được rồi, đã tìm thấy rồi!”

17 Đức Giê-hô-va làm điều Ngài hoạch định,Thực hiện lời Ngài đã phán;Như lời Ngài truyền từ xa xưa,Ngài đã lật đổ chẳng chút xót thương;Ngài làm cho kẻ thù ngươi vui về ngươi,Giương cao sừng kẻ thù ngươi.

18 Lòng dân ngươi đã kêu cầu Chúa,Hỡi các tường thành của Si-ôn,Hãy để cho nước mắt ngươiNgày đêm tuôn chảy như dòng sông!Đừng khi nào nghỉ ngơi,Cũng đừng để con ngươi của mắt ngươi đứng yên!

19 Ban đêm, hãy thức dậy kêu cầuVào đầu mỗi canh khuya!Hãy trút đổ lòng ra như nướcTrước mặt Chúa.Hãy giơ tay hướng về ChúaVì sự sống của con cái ngươi,Chúng ngất đi vì đói,Ở khắp mọi đầu đường góc phố.

20 Lạy Đức Giê-hô-va xin đoái xem!Ngài đã đối xử với ai thế nầy?Làm sao người đàn bà đành ăn trái của ruột mình,Tức là con cái mình đang ẵm trong tay?Làm sao thầy tế lễ và nhà tiên triLại bị giết trong nơi thánh của Chúa?