19 Ban đêm, hãy thức dậy kêu cầuVào đầu mỗi canh khuya!Hãy trút đổ lòng ra như nướcTrước mặt Chúa.Hãy giơ tay hướng về ChúaVì sự sống của con cái ngươi,Chúng ngất đi vì đói,Ở khắp mọi đầu đường góc phố.
20 Lạy Đức Giê-hô-va xin đoái xem!Ngài đã đối xử với ai thế nầy?Làm sao người đàn bà đành ăn trái của ruột mình,Tức là con cái mình đang ẵm trong tay?Làm sao thầy tế lễ và nhà tiên triLại bị giết trong nơi thánh của Chúa?
21 Ngoài phố, trẻ thơ và người giàNằm la liệt;Thanh niên thiếu nữ của conĐều ngã gục bởi gươm đao.Ngài đã giết chúng trong ngày thịnh nộ,Tàn diệt chúng chẳng chút xót thương.
22 Ngài đã nhóm bao nỗi kinh hoàng của con từ mọi phía,Như trong ngày trẩy hội;Trong ngày Đức Giê-hô-va nổi giận,Chẳng một ai trốn thoát hoặc sống sót.Những kẻ con đã ẵm bồng và nuôi dạy,Đều đã bị kẻ thù của con tiêu diệt.