2 Có một khải tượng kinh hoàng đã tỏ ra cho tôi:Kẻ phản bội đang phản bội,Kẻ hủy diệt đang hủy diệt!“Hỡi người Ê-lam, hãy tiến lên!Hỡi người Mê-đi, hãy bao vây!Ta sẽ làm cho dứtMọi tiếng than thở của nó.”
3 Vì thế, lưng tôi đau lắm,Cơn quặn thắt bắt lấy tôiNhư cơn quặn thắt của đàn bà lúc sinh đẻ;Sự đau đớn mà tôi chịu khiến tôi không nghe được,Sự kinh hãi làm cho tôi không thấy được!
4 Lòng tôi dao động,Nỗi khiếp sợ khiến tôi bàng hoàng;Buổi hoàng hôn mà tôi mong đợiTrở nên nỗi khiếp sợ cho tôi.
5 Người ta dọn bàn tiệc,Cắt kẻ canh giữ, rồi họ ăn uống.“Hỡi các quan chức, hãy đứng dậy!Hãy bôi dầu vào thuẫn!”
6 Vì Chúa phán với tôi thế nầy:“Hãy đi, đặt người canh gác,Truyền nó báo lại điều gì nó thấy.
7 Khi nó thấy quân lính cưỡi ngựa đi từng cặp,Có người cưỡi lừa và lạc đàThì phải chú ý,Phải hết sức chú ý.”
8 Người canh gác kêu lên:“Thưa chúa, tôi đứng trên tháp canh suốt ngày,Tôi trực tại trạm canh suốt đêm.