2 Hỡi thành đầy tiếng ồn ào huyên náo,Là thành vui vẻ kia!Những kẻ bị giết của ngươi chẳng phải chết vì gươm,Cũng không phải là tử trận.
3 Tất cả những người cai trị ngươi đều cùng nhau chạy trốn,Họ bị bắt trói mà không cần cung tên.Tất cả người của ngươi bị phát hiệnĐều bị trói chung với nhau, dù họ đã trốn đi xa.
4 Vì vậy, tôi nói:“Hãy ngoảnh mặt khỏi tôi!Hãy để tôi khóc lóc thảm thiết;Đừng cố tìm cách an ủi tôiVề sự hủy diệt của con gái dân tôi!”
5 Thật là một ngày kinh hoàng, giày đạp và hỗn loạn,Được bày tỏ trong thung lũng khải tượngBởi Chúa là Đức Giê-hô-va vạn quân;Tường thành bị phá hủy,Tiếng kêu cứu vang đến núi.
6 Ê-lam đeo giỏ đựng tênVới chiến xa và kỵ binh,Còn Ki-rơ thì mở thuẫn sẵn sàng.
7 Các thung lũng đẹp nhất của ngươi đầy chiến xa,Còn kỵ binh thì dàn trận ngay trước cổng thành.
8 Màn che Giu-đa đã bị cất đi rồi.Trong ngày đó, ngươi trông vào vũ khí trong Cung Rừng.