11 Ngoài đường phố có tiếng kêu la đòi rượu;Mọi cuộc vui đều trở nên tăm tối,Niềm vui trên đất đã rời xa!
12 Trong thành chỉ còn cảnh hoang tàn,Cổng thành bị đập phá tiêu tan.
13 Vì giữa các dân trên đất,Sẽ giống như lúc người ta rung cây ô-liu,Và như khi mót trái nho sau mùa hái trái.
14 Những người sống sót nầy sẽ cất tiếng reo mừng;Từ phương tây, họ lớn tiếng vui mừngCa ngợi uy nghiêm của Đức Giê-hô-va.
15 Vậy từ phương đông, hãy tôn vinh Đức Giê-hô-va,Từ các hải đảo, hãy tôn cao Danh Đức Giê-hô-va,Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên.
16 Từ các nơi tận cùng mặt đất, chúng tôi đã nghe tiếng ca ngợi:“Vinh quang thuộc về Đấng Công Chính.”Nhưng tôi nói: “Tôi mòn mỏi, tôi mòn mỏi!Khốn nạn cho tôi, những kẻ phản bội!Những kẻ phản bội cứ tiếp tục phản bội!”
17 Hỡi cư dân trên đất,Sự kinh hãi, hố sâu, và lưới bẫyĐang chờ đợi các ngươi.