1 Khốn cho những kẻ xuống Ai Cập để cầu cứu,Dựa vào ngựa chiến,Nhờ cậy vào đoàn chiến xa đông đảoVà lực lượng kỵ binh hùng hậu,Mà không nhìn lên Đấng Thánh của Y-sơ-ra-ênVà chẳng tìm cầu Đức Giê-hô-va!
2 Nhưng chính Ngài là Đấng Khôn Ngoan!Đấng giáng họa, Đấng không rút lại lời đã phán ra.Ngài sẽ đứng lên chống lại nhà kẻ ácVà chống lại kẻ giúp bọn gian tà.
3 Người Ai Cập chỉ là loài người, không phải là Đức Chúa Trời;Ngựa chiến của chúng chỉ là xác thịt, không phải là thần.Khi Đức Giê-hô-va dang tay ra,Kẻ giúp đỡ sẽ lảo đảo, người được giúp sẽ ngã nhàoTất cả cùng bị diệt vong.
4 Đức Giê-hô-va đã phán với tôi thế nầy:“Như sư tử hoặc sư tử tơ gầm thét khi bắt được mồi,Mặc dù một đám chăn chiên họp lại chống nó,Thì không vì tiếng la hét mà nó sợ hãi,Không vì náo động mà nó khiếp sợ;Cũng vậy, Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ ngự xuốngĐể đánh trận trên núi Si-ôn và trên ngọn đồi của nó.
5 Như chim bay lượn thể nàoThì Đức Giê-hô-va vạn quân sẽ bảo vệ Giê-ru-sa-lem thể ấy;Ngài sẽ bảo vệ và giải thoát,Ngài sẽ vượt qua và cứu vớt nó.”
6 Hỡi con dân Y-sơ-ra-ên, hãy trở lại cùng Đấng mà anh em đã hết sức chống nghịch.